Nguyên văn bởi
Khắc Hiền
NỖI NHỚ
Nẻo hẹn trăng thề giục cảnh đêm
Thầm nghe rạo rực sóng êm đềm
Xua làn tuyết trắng hồn xao động
Vén tấm mây hồng bóng lặng thêm
Nghĩa vẫn trao nhau tràn đáy dạ
Tình đang để lại ngập bên thềm
Thương người ấp ủ lòng say đắm
Nỗi nhớ môi son, mái tóc mềm.
Manh kỷ
22/9/2014
VẪN BUÔNG MỀM
Heo về giá lạnh đã nhiều đêm
Anh gửi cho em chữ mộng đềm
Não trí bao ngày sầu chẳng vợi
Nao lòng mấy bữa tủi càng thêm
Thu tàn nắng nhạt soi đầu ngõ
Đông đến bàng khô rụng trước thềm
Từ láy cuối câu dầu tử vận
Hòa thơ ý trãi vẫn buông mềm
Khắc Hiền
22/9/2014
ĐÊM BUỒN
(Ngũ độ thanh)
Ánh nguyệt mơ màng đã phủ đêm
Làn sương tỏa nhẹ gió êm đềm
Đôi bờ lặng lẽ dòng say tiếp
Một quãng im lìm sóng ngủ thêm
Rã rượi lòng ai mình lẻ gối
Đìu hiu ngõ nhỏ bóng đơn thềm
Thu trời lạnh lẽo cành buông rủ
Buốt cả tàn canh đẫm lệ mềm.
Lương Tú