Nguyên văn bởi HỒNG THOẠI
Tự Chuốc
Muội nỏ gây phiền tới lão râu
toàn do tự gã chuốc ưu sầu
Oai hùng diệu võ băng hầm sấu
Dũng cảm dương thần đọ móc câu
Chẳng ngại nhiều hôm ngài đã khấu
Nào quên những buổi hắn van cầu
Chuyên dùng xảo thuật mong Hồng xấu
Bỏ mặc canh trường mắt lõm sâu.
Hồng Vy
06-05-2019
CHỮA MẸO
Tám tuổi cô Hồng đã rậm râu
Bà con chỉ mẹo đánh bay sầu
Chuyên cần nhổ sạch đun mồm sấu
Tích cực nung mềm bẻ lưỡi câu
Tỷ bữa đau mình không thấy đậu
Ngàn phen rát mặt chẳng theo cầu
Đen ngòm một khối trông mà nẫu
Điểm xuyết ê chề những sẹo sâu!
HỒNG THOẠI 07.5.19
ĐẦU HÀNG!
Ôi trời! Nói mãi chuyện về râu
Chả cứ gì ai tớ cũng sầu
Sếp Cả oai hùng tung vạn đấu
Vy Hồng dũng mãnh phát ngàn câu
Tay mềm lão Phượng thôi dành dấu
Bút vững thầy Sinh cũng phải cầu
Trương, Quốc xem ra còn mạnh khẩu
Riêng mình ít chữ lẩn ao sâu.
BXP 07.5.2019
Mộng Chiều Quê
Ta thèm một thoáng giữa chiều quê
Vẹn hưởng đồng xanh sắc trĩu bề
Ngất ngưởng buông mình nghinh vị trỗi
Âm thầm để nắng quyện hồn phê
Lùa hương lúa nõn đơm tròn dạ
Ghép mảnh trời thanh bện đẫy lề
Thỏa sức chân trườn trên mọi ngõ
Tha hồ ngoạn cảnh suốt ngày mê.
Hồng Vy
07-05-2019
Mộng Chiều Quê
Ta thèm một thoáng giữa chiều quê
Vẹn hưởng đồng xanh sắc trĩu bề
Ngất ngưởng buông mình nghinh vị trỗi
Âm thầm để nắng quyện hồn phê
Lùa hương lúa nõn đơm tròn dạ
Ghép mảnh trời thanh bện đẫy lề
Thỏa sức chân trườn trên mọi ngõ
Tha hồ ngoạn cảnh suốt ngày mê.
Hồng Vy
07-05-2019
QUÊ HƯƠNG
Khi nào có dịp hãy về quê
Ngắm cảnh nông trang đẹp mọi bề
Rộng lối tươi đồng yêu khó tả
Cao lầu lộng gió thích khôn phê
Đình làng mĩ tục luôn gìn nếp
Dân xóm thuần phong vẫn giữ lề
Đất nước thanh bình người hớn hở
Nơi nhà nhịp sống lắm say mê.
BXP 08.5.2019
Lần sửa cuối bởi HỒNG THOẠI; 09-05-2019 lúc 04:39 PM Lý do: ( thỏa sức ) mê --> phê. Cám ơn thầy Sinh.
Sắc Quê
Trông làn nắng tỏa quyện đường quê
Điểm họa đồng nương sắc trĩu bề
Rộn rã trên cành chim thỏa hót
Tưng bừng giữa ruộng bướm vờn phê
Vườn phô quả ngọt thơm nồng ngõ
Rẫy khởi nền xanh thắm mượt lề
Lộng lẫy khung trời muôn chốn ửng
Hương màu đất tổ thật là mê.
Hồng Vy
09-05-2019
Lần sửa cuối bởi HỒNG THOẠI; 10-05-2019 lúc 12:22 PM Lý do: ( sắc ) trỉu ( bề ) --> trĩu
Khó Mê
Như dường tiếng nổ vọng từ quê
Bởi lão Hồng râu quậy khắp bề
Ở ngõ ông Quyền khua giọng dế
Nơi nhà tiến sĩ trộm cà phê
Làm đêm bác Phượng rầu nghiêng bể
Khiến chỗ thầy Thanh tủi ngập lề
Thể sắc dơ hầy đâu cũng xệ
Trông ngài thật khó để người mê.
Hồng Vy
09-05-2019
THI HUYNH BUIXUANPHUONG
Ai dè tám chục vẫn nồng thơ
Bút thảo triền miên miễn chuyện đờ
Lục bát bình dân ngài cũng giở
Trang Đường bác học lão đều quơ
Giao tình kết nghĩa thêm dài nhợ
Khảo vật tầm hoa giữ thắm cờ
Để cụ dìu ta vào cõi nhớ
Xem rồi đọc giả ắt hồn ngơ!
HỒNG THOẠI 10.5.19
NHỚ QUÊ
Trải rộng bao miền vẫn nhớ quê
Đồng xanh ngõ sáng mộng trăm bề
Chơi bời mấy trẻ cùng đua chạy
Gạ gẫm đôi thằng nhảy múa phê
Cũng biết gia đình mong đẹp quả
Còn ghi kỷ niệm giữ tươi lề
Bây giờ cuộc sống đà yên ổn
Cứ vậy sao đành bỏ chỗ mê./.
TXS 09/5/2019
QUÊ HƯƠNG
Thả bước nghe hồn đẫm vị quê
Làm muôn cảm xúc quyện tư bề
Ân cần gió nội kề vai kể
Rộn rã hương đồng thỏa sức mê
Miếu cổ bao đời tuân vẹn lễ
Người xưa vạn thuở giữ ngay lề
Vườn ai nhẹ thoảng mùi hoa khế
Hậu đãi chi rồi để chết mê!
HỒNG THOẠI 09.5.19
Sắc Quê
Trông làn nắng tỏa quyện đường quê
Điểm họa đồng nương sắc trĩu bề
Rộn rã trên cành chim thỏa hót
Tưng bừng giữa ruộng bướm vờn phê
Vườn phô quả ngọt thơm nồng ngõ
Rẫy khởi nền xanh thắm mượt lề
Lộng lẫy khung trời muôn chốn ửng
Hương màu đất tổ thật là mê.
Hồng Vy
09-05-2019
TÌNH QUÊ
Đêm ngày khắc khoải một tình quê
“Khế ngọt” trong tim đã vẹn bề
Đất mẹ … niềm thương còn cố giữ
Phương trời … nỗi nhớ chớ đừng phê
Đìu hiu quãng vắng nào quên cảnh
Ấm áp phòng riêng vẫn níu lề
Mượn bút đem thơ về quốc tổ
Mang ngàn chữ nghĩa gửi hồn mê.
BXP 10.5.2019