Nguyên văn bởi Đoàn Nam TIẾT TRỜI ĐÊM (Thuận nghịch độc) Đêm trời tiết lạnh ủ vàng mơ Để những hồn ngâu sóng ngập bờ Thềm liễu thả đau trầm sáo nhạc Ngõ tùng rơi buốt tẻ đàn thơ Thêm nhòe phận góa tim sầu khổ Giảm sáng tình côi dạ thẫn thờ Mềm ngọc rớt châu làm bão trở Nêm lòng mảnh vụn nát nhàu tơ Tơ nhàu nát vụn mảnh lòng nêm Trở bão làm châu rớt ngọc mềm Thờ thẫn dạ côi tình sáng giảm Khổ sầu tim góa phận nhòe thêm Thơ đàn tẻ buốt rơi tùng ngõ Nhạc sáo trầm đau thả liễu thềm Bờ ngập sóng ngâu hồn những để Mơ vàng ủ lạnh tiết trời đêm. 15/9/2017 Đoàn Nam