Kính chào Ban điều hành vnth, kính chào sếp Hông Thoại (thường trực) đã nhanh chóng kích hoạt nick VIỆT NGUYÊN, để VN có 1 góc nhỏ trong vườn thơ đại ngàn tỏa ngát này. Kính tất cả quý thi hữu lời chúc thành công
Kính chào Ban điều hành vnth, kính chào sếp Hông Thoại (thường trực) đã nhanh chóng kích hoạt nick VIỆT NGUYÊN, để VN có 1 góc nhỏ trong vườn thơ đại ngàn tỏa ngát này. Kính tất cả quý thi hữu lời chúc thành công
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 27-04-2015 lúc 10:28 PM
NGƯỜI XƯA ƠI !!!
Người xưa ơi ta về trong cô lẻ
Bước đơn côi tìm mãi bóng một người
Nắng hanh vàng hoa hạ chớm nở rồi
Em biền biệt của một thời tuổi nhớ
Chiều tháng tư mua buồn giăng phố cũ
Cánh bằng lăng tím cả góc mông mênh
Ta sải dài từng bước lỗi không tên
Mặt cúi xuống niệm sầu lời kinh khổ
Chiều độc hành ta tìm hoài dáng nhỏ
Người xưa đâu chỉ thấy bụi mưa phùn
Ta dõi mắt về tận phía vô cùng
Sao vẫn mãi mịt mùng người xưa hỡi
VIỆT NGUYÊN
27/4/2015
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 27-04-2015 lúc 10:30 PM
NHỚ NGƯỜI XƯA ...
Em biết không?!
Một mùa đông nữa sắp về rồi,
Chiều nay anh thoáng thấy gió từ đâu thổi về lành lạnh.
Phút chốc ký ức xưa vọng động...
Hình ảnh người xưa chợt hiện dậy trong anh,
Em về phải không?...
Một tiếng gọi rơi vào khoảng trống!... im lặng...
Mắt anh cay cay như có một giọt nước biển rớt vào tròng,
Rồi thắm xuống mũi và môi mặn đắng ...
Tình đi không trở lại...!
Để anh ôm trong lòng những tuyệt vọng xót xa
Anh cố tìm em...
Em vẫn biệt tâm... không một tin dù ngắn nhất...
...
Em ơi!
Tình yêu xưa còn đó
Giấc mơ xưa bây giờ đã hóa xa xăm...
Gió đông, chiều nay đã mang hơi lạnh trở về
Cánh nhạn xưa đâu sao chẳng thấy
Anh luôn chờ đợi! Dẫu có một chút muộn màng...
Trách ai đây ?!
Anh vô tình đánh mất !
Hay em nông nổi bỏ ra đi ! ...
NGUYÊN THANH
18/10/2009
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:37 PM
NGÀY ĐÓ XA RỒI
Ta quen em một ngày
lê gót mòn sỏi đá
đường xa những nắng chiều
suốt một thời áo trắng
theo sau em… sau em!
Ta quen em một ngày
một chiều đầu mùa hạ
chiều cuối mùa áo trắng
sân trường rợp phượng bay
sau chuỗi ngày chờ đợi!
Ba năm học chung trường
chung đường về mỗi chiều
ta âm thầm chờ đợi
theo sau dù mưa nắng
em không hay… không hay!
Rồi cuối thời áo trắng
phượng đỏ phủ sân trường
bạn bè chia tản mạn
em cuối đầu không nói
chỉ mĩm cười quay đi!
Suốt ba năm sau gót
Chẳng rằng em không hay
một tình yêu âm thầm
nhẹ nhàng như mây bay
luôn ấp ủ từng ngày…!
Hôm nay trường chia tay
ta quen em một ngày
ngày cuối thời áo trắng
rồi chia tay… chia tay!
những ngày mai… ngày mai…
…
Đời về xuôi vạn nẻo
đời phủ bụi phong trần
xa xa dần ngày ấy
tim ta còn thổn thức
em về đâu … về đâu…!!!
…
NGUYÊN THANH
28/10/2010
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:38 PM
VIỆT NGUYÊN
MẢNH TÌNH
Về đâu mảnh tím mơ ngày ấy
Gió bụi mây mờ đã cuốn trôi
Đồi hoang tan tác rừng xưa nhớ
Còn đâu nhạc khúc điệu mong chờ
Dang dở rồi sao mảnh tím mơ
Gió thu cuối ngọn rơi thững thờ
Làm sao nhặt đủ lá rừng thu nhớ
Để ghép liền nhau hai mảnh thơ
Đứng ở rừng xưa ngắm đồi hoang
Giữa gió heo mây cuối nắng ngàn
Một bóng lom khom người nhặt lá
Để ghép tim hồng đã dở dang!
Lá vàng sót lại cuối thu sang
Ghép được vần thơ đã gãy ngang ?
Bâng khuâng một bóng rừng thu vắng
Nhớ dáng trang đài - Ta thở than !
NGUYÊN THANH
22/11/2010
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:39 PM
VIỆT NGUYÊN
TỪ ĐÓ …
Một mùa thu, một bến sông
Mùa đông buồn tan tác…
Lá thu rơi xào xạc
Ta nhặt lá mùa thu xưa…
Em từ đâu đứng giữa trời mưa
Thu cuối ngọn còn kéo mưa trở lại
Dáng em đứng ngây thơ - Ta nhớ mãi
Ngày bâng khuâng đếm từng chiếc lá vàng
Thu mỉm cười gọi nắng thu hanh
Gió phất nhẹ làm lá rơi từng cánh
Rồi bất chợt một làn gió lạnh
Đem đông về lạnh ngắt rừng thu
Ta thoảng nghe trong gió đàn ru
Những âm điệu trăng ngàn gió lộng
Từ đó tương tư vầng trăng mộng
Từng đêm về ấp ủ hồn thơ
Gửi mây, theo gió đến xứ mơ…
Hồn thơ ấy… tan theo mùa thu chết
Thế là hết… em quay lưng trở gót
Ta trở về đành nhặt lá thu mưa
Gom thật nhiều để đấp mộ tình xưa
Cho đủ ấm vì đông về giá buốt
…
NGUYÊN THANH
17/12/2010
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:40 PM
VIỆT NGUYÊN
TỪ ĐÓ …
Một mùa thu, một bến sông
Mùa đông buồn tan tác…
Lá thu rơi xào xạc
Ta nhặt lá mùa thu xưa…
Em từ đâu đứng giữa trời mưa
Thu cuối ngọn còn kéo mưa trở lại
Dáng em đứng ngây thơ - Ta nhớ mãi
Ngày bâng khuâng đếm từng chiếc lá vàng
Thu mỉm cười gọi nắng thu hanh
Gió phất nhẹ làm lá rơi từng cánh
Rồi bất chợt một làn gió lạnh
Đem đông về lạnh ngắt rừng thu
Ta thoảng nghe trong gió đàn ru
Những âm điệu trăng ngàn gió lộng
Từ đó tương tư vầng trăng mộng
Từng đêm về ấp ủ hồn thơ
Gửi mây, theo gió đến xứ mơ…
Hồn thơ ấy… tan theo mùa thu chết
Thế là hết… em quay lưng trở gót
Ta trở về đành nhặt lá thu mưa
Gom thật nhiều để đấp mộ tình xưa
Cho đủ ấm vì đông về giá buốt
…
17/12/2010
VIET NGUYEN
BUỒN TRƠ DĨ VÃNG
Người quay đi và không còn về nữa
Để rừng Thu ngơ ngác mắt Nai chờ
Với những chiều trời nắng tắt ủ ê
Đôi chân lạc mơ hồ tìm vạn nèo
Mùa Đông giá tuyết rơi đầy con phố
Ngõ đường nào lưu lối mộng ta qua
Vắng em rồi mưa bụi mãi tuôn sa
Mi mắt mặn cay nhòe theo năm tháng
Cứ mỗi chiều nhìn màu mây bảng lảng
Tím hoàng hôn lạnh giá buốt buồng tim
Vẳng xa đưa tiềm thức ... lá rơi thềm
Hạ lịm ngất, Xuân buồn trơ dĩ vãng
HRPT
1.6.2015
HRPT
XÓT XA
Vẫn biết thế hợp tan, tan hợp
Tiễn nhau rồi thổn thức niềm đau
Phút cuối cùng cố để nhìn nhau
Ghi lần cuối ảnh người xưa vào mộng
Thôi từ nay sống đời chiếc bóng
Để người đi không chút bận lòng
Thu cuối mùa mang gió đông sang
Đông có lạnh không hơn lòng lạnh
Ta về đây! như chim mỏi cánh
Thẫn thờ trôi lạc lối về đâu
Chỉ mang theo được có nỗi sầu
Về đến biển thả sầu trên đầu sóng
Biển chiều nay vẫn trào gió lộng
Sóng vẫn mang muối mặn vào bờ
Ướp hồn ta mặn cả giấc mơ
Hoàng hôn xuống tím hồng biển mặn
Ôi ân tình như viên ngọc trắng
Cho đi thôi, nhận lại bao nhiêu
Đời em là mộng ước thật nhiều
Ta tay trắng làm sao mong đợi
NGUYÊN THANH
17/12/2010
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:41 PM
VIỆT NGUYÊN
TA SẼ ĐI
Nhận lời một cuộc hành trình
Lên cao tới tận cổng trời mây giăng
Ta đi bỏ lại vầng trăng
Vì quên hẹn ước nên trăng buồn rầu
Đêm nay thức suốt canh thâu
Xếp vào ký ức những câu tình sầu
Khắc ghi một bóng nguyệt lầu
Đoạn buồn tình khúc lấn sâu vào lòng
Đêm nay mọi thứ cho xong
Ngày mai cất bước cõi lòng quạnh hiu
Trên cao tuyết phủ mưa chiều
Nhìn ra chỉ thấy bóng mờ thế gian
Mây mù phủ khắp không gian
Tiếng kêu muôn thú bóng đêm ngập tràn
Cuộc đời một đoạn trái ngang
Nặng mang tình ấy lang thang một đời
Ta đi để đến cổng trời
Vào gặp Ngọc đế hỏi Trời mấy câu
Hỏi rằng tháng mấy mưa ngâu
Ngưu Lan- Chức Nữ bắt cầu gặp nhau
...
Hỏi rằng duyên kiếp mai sau
Sao người lại để tình sâu - bể sầu
...
NGUYÊN THANH
17/12/2010
(chị gái VIỆT NGUYÊN post thơ em trai)
Lần sửa cuối bởi VIỆT NGUYÊN; 20-12-2015 lúc 05:42 PM
VIỆT NGUYÊN
Thân chúc thi hữu VIỆT NGUYÊN có được nhiều niềm vui khi sinh hoạt dưới mái ấm vnthihuu.net
THƯỜNG TRỰC DĐ
HỒNG THOẠI