Lệ đời
Rửa vết thương ta
Sầu đem ủ
Mật ứa ra tặng người.
LQC
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên
...
Câu thơ lắc mãi vẫn vơi
Ngất ngây say bởi chạm hơi men rồi.
Có lẽ anh lyquangchinh đã đau đớn... hay tự cấu cho mình đau đến thế nào mới cô nổi nỗi đau thành mật. Rất cảm ơn anh vì chỉ hai giọt thơ thôi mà đã phải chưng cất từ mấy mươi năm cuộc đời !
Lệ lòng hòa nước biển khơi
Mặn thêm vị muối
Đầy vơi nỗi niềm.
Nguyễn Thanh Toàn
Lần sửa cuối bởi Nắng Xuân; 20-06-2020 lúc 08:53 AM
Em cười nón lá chao nghiêng
Nghiêng sông nghiêng bến nghiêng thuyền nghiêng anh.