Guest
Hiện Đang :   
Nguyên văn bởi
HUYENTHUONG
THAO THỨC
Thao thức vì ai thao thức hoài
Năm canh trằn trọc người mơ say
Ngồi bên khung cửa nhìn trăng sáng
Thao thức chờ ai ngắm nguyệt đài
.................................................. ...... HẠ HUYỀN THƯƠNG
.................................................. . Hương thuyền thả sóng trùng khơi
.................................................. . Hạ thương đông lạnh cuối trời thu sang.
.............. .................................................. ..........................TTST99/1312
_ "Hương thuyền" là thuyền được làm bằng loại gỗ trầm, toả hương thơm, ý chỉ da thịt thi sĩ Huyền Thương thơm như trầm hương, qua cách nói lái.
Theo cách phân tích tinh tế của nhà văn Nguyễn Thế Duyên trong "Bình thơ", không phải chỉ "da" không.
_ Trùng khơi nói lái là "Khung trời". Như thế biển thành ra trời.
Câu đầu cũng có thể viết:
.................................................. . Hạ huyền thả sóng trùng khơi
Hạ huyền (dt): Theo nguyên ngữ, là thời gian cuối tháng âm lịch, lúc trăng đã khuyết - trăng hạ huyền.
Ở đây chúng ta chơi chữ để biến "hạ huyền" thành một mốt tóc thả quá vai, dài bằng dây đàn (guitar) vì:
Hạ (dt): Ở phía dưới.
Huyền (tt): Có màu đen nhánh.
Màu đen nhánh ở phía dưới trong cơ thể không có nghĩa là đồng minh của tóc mọc ở dưới mà chính là tóc vì:
Huyền (dt): Dây đàn.
Khói trầm cao thấp tiếng huyền gần xa. ( Kiều )
Huyền (dt): Dây cung, ám chỉ mặt trăng lúc khuyết.
Huyền: Treo lơ lửng, như huyền án.
Trong nhạc có "Tóc thề/huyền thả gió lê thê", nay Thi Hữu ta đưa ra mốt tóc Hạ Huyền để chào đón thi hữu Hạ Huyền Thương.
Tóc huyền không hay bằng tóc "hạ huyền" vì:
Hạ (h-v): Mừng, chúc mừng, như khánh hạ.
Hạ h-v): Nhàn rỗi
Hạ (đt): Đánh thắng; tỏ ý quyết tâm, như hạ đo ván đối thủ; hạ quyết tâm.
Ngoài ra, chúng ta có thể bỏ từ "tóc" vì trong "huyền" đã có tượng hình của tóc là dây đàn.
Như thế chỉ cần nói "hạ huyền" là đủ đẹp cho nàng thơ Hạ Huyền Thương của Thi Hữu.
Guest
Hiện Đang :   
Nguyên văn bởi
Thao Thuc
.................................................. ...... HẠ HUYỀN THƯƠNG
.................................................. . Hương thuyền thả sóng trùng khơi
.................................................. . Hạ thương đông lạnh cuối trời thu sang.
.............. .................................................. ..........................TTST99/1312
_ "Hương thuyền" là thuyền được làm bằng loại gỗ trầm, toả hương thơm, ý chỉ da thịt thi sĩ Huyền Thương thơm như trầm hương, qua cách nói lái.
Theo cách phân tích tinh tế của nhà văn Nguyễn Thế Duyên trong "Bình thơ", không phải chỉ "da" không.
_ Trùng khơi nói lái là "Khung trời". Như thế biển thành ra trời.
Câu đầu cũng có thể viết:
.................................................. . Hạ huyền thả sóng trùng khơi
Hạ huyền (dt): Theo nguyên ngữ, là thời gian cuối tháng âm lịch, lúc trăng đã khuyết - trăng hạ huyền.
Ở đây chúng ta chơi chữ để biến "hạ huyền" thành một mốt tóc thả quá vai, dài bằng dây đàn (guitar) vì:
Hạ (dt): Ở phía dưới.
Huyền (tt): Có màu đen nhánh.
Màu đen nhánh ở phía dưới trong cơ thể không có nghĩa là đồng minh của tóc mọc ở dưới mà chính là tóc vì:
Huyền (dt): Dây đàn.
Khói trầm cao thấp tiếng huyền gần xa. ( Kiều )
Huyền (dt): Dây cung, ám chỉ mặt trăng lúc khuyết.
Huyền: Treo lơ lửng, như huyền án.
Trong nhạc có "Tóc thề/huyền thả gió lê thê", nay Thi Hữu ta đưa ra mốt tóc Hạ Huyền để chào đón thi hữu Hạ Huyền Thương.
Tóc huyền không hay bằng tóc "hạ huyền" vì:
Hạ (h-v): Mừng, chúc mừng, như khánh hạ.
Hạ h-v): Nhàn rỗi
Hạ (đt): Đánh thắng; tỏ ý quyết tâm, như hạ đo ván đối thủ; hạ quyết tâm.
Ngoài ra, chúng ta có thể bỏ từ "tóc" vì trong "huyền" đã có tượng hình của tóc là dây đàn.
Như thế chỉ cần nói "hạ huyền" là đủ đẹp cho nàng thơ Hạ Huyền Thương của Thi Hữu.
He he he ... Nhỡ cháu là thằng con trai thì sao ? He he he ... Thanks các chú, bác , anh chị vui thơ vui láy với cháu ạ ! Hi hi hi ... Nhưng cháu hổng hiểu nói láy đâu ! Vì khó hiểu quá ! chú Cò Si Au S là sư phụ nói láy đấy ! Chắc chú hiểu nhiều ! He he he ...
Lần sửa cuối bởi HUYENTHUONG; 29-09-2013 lúc 12:38 PM