+ Trả lời chủ đề
Hiện kết quả từ 1 tới 2 của 2

Chủ đề: Đại tướng Võ Nguyên Giáp, con người của thời đại.

Hybrid View

  1. #1
    Bạn Thâm Giao
    Hiện Đang :    suphagioi đang ẩn
    Tham gia ngày : Jul 2011

    Bài gửi : 274
    Thanks
    267
    Thanked 1.019 Times in 254 Posts
    Thế là đại tướng đã về nơi an nghỉ. một lễ quốc tang dường như khó ai tính trước được sẽ như thế nào, khi chứng kiến dòng người bất tận chờ viếng đại tướng suốt ngày đêm. cuộc đời đại tướng đã như câu truyện cổ tích đẹp nhất của dân tộc Việt, cả khi người sống lẫn khi người ra đi.
    chuyện về đại tướng hoàn toàn thực, người đã dẫn dắt quân đôi ta giành những chiến thắng tuyệt vời, và do đó đã cho ta cái cảm giác rằng những câu chuyện cổ tích xưa của dân việt, ví dụ chuyện thánh Gióng, có lẽ là thật, thật 100 %. chỉ có điều lớp mờ của thời gian phủ lên, giấu đi những chi tiết thực, chỉ còn lại câu chuyện thôi.
    ngày sau, có lẽ chúng ta sẽ kể lại cho con cháu rằng xưa nước ta nghèo lắm, có 1 vị tướng đã dẫn quân ra trận đánh bại tất cả những bọn giặc đông đúc, hùng mạnh gấp nhiều lần quân ta. con cháu sẽ hỏi rằng đánh thế nào mà thắng được ? và vì không đủ thông tin để giải đáp, chúng ta sẽ lại nói về những phép thần của vị tướng ấy.
    đúng là phải có những giải pháp cần thiết thì mới có những thắng lợi vĩ đại ấy. và không phải 1 mình đại tướng nghĩ ra, nhưng đại tướng là người hiểu và thực hiện thành công những giải pháp ấy. và thực tế là kẻ địch đã không đối phó được những cách đánh của ta, thì mới bị thất bại.
    kể lại chuyện trận điện biên, khi địch chờ chúng ta ở phía tây thì ta đánh từ phía đông. địch chờ ta đánh tổng lực thì ta đánh tỉa và đánh lấn. địch nghĩ ta không mang pháo vào trận được thì ta lại mang vào nhiều hơn chúng. và rồi chúng ta đào hào vây hãm, cái xẻng đã trở nên đáng sợ hơn cả đại bác, khiến địch bó tay hết cách chống trả. và còn nhiều điều nữa .... một trận đánh thể hiện đối chọi tinh hoa trí tuệ của 2 phía, một bên thì đầy rãy kỹ thuật hiện đại, phương tiện hùng mạnh, còn bên kia thì nghèo nàn, thiếu thốn, và kỹ thuật lạc hậu nữa.
    rồi chuyện chiến dịch đánh B52 năm 1972, câu chuyện cũng gần như vậy. một bên đầy rãy lực lượng và kỹ thuật hiện đại, còn bên kia cũng là kỹ thuật lạc hậu cùng vũ khí yếu hơn nhiều. nhưng lần này thì kẻ mạnh bay trên trời, chứ không bị vây trong rừng như lần trước.
    vậy mà đại tướng đã thắng hết, bằng cách nghĩ và cách tổ chức của đại tướng, như là trong câu chuyện cổ tích rằng có một phép màu nào, hay một đấng siêu nhiên nào đã đến giúp quân ta vậy.
    mấy chục năm đại tướng chỉ huy, và cũng là mấy chục năm quân ta lớn mạnh dần, và thắng lợi cũng to dần dần lên.
    có người bảo : có phải trận nào cũng thắng đâu.
    đúng vậy, trận nào cũng thắng thì chỉ là chuyện thần thoại. nhưng mà cái quan trọng là cuối cùng ai thắng ? và thắng như thế nào ?
    có lẽ kể thêm 1 chuyện về trận điện biên để nhớ đại tướng. đó là chiến cuộc thời điểm trước đó, quân pháp cơ động và đang giành lợi thế ở đồng bằng trung du, ta đang tìm cách phát triển xuống nhưng chưa gặp dịp thuận lợi. lúc đó pháp mạnh về cơ giới, hỏa lực và không quân, nên quân ta tác chiến ở đồng bằng chưa kết quả. thế rồi ta quyết định đánh lên tây bắc, quả nhiên pháp bị lôi kéo theo. lúc đó ta đánh lên tây bắc sẽ uy hiếp lào và vùng chiến lược lai châu của pháp, vì vậy pháp định lập 1 căn cứ mạnh ở điện biên để kìm chế ta và đóng giữ lâu dài khu vực này. pháp còn muốn tạo ra 1 mũi nhọn để chọc vào sau lưng chiến khu của ta, nhằm chờ thời cơ hợp vây để tiêu diệt ta ở việt bắc. mưu lược này của pháp thực sự là nguy hiểm chứ không đơn thuần là chiếm giữ đất thôi. và ta thì sao ? trong vấn đề điện biên rõ ràng có 2 mặt, một mặt là tập đoàn cứ điểm này khá mạnh và có địa lợi phòng thủ, nhưng mặt khác là quân ta chiến đấu ở vùng rừng núi có điều kiện thuận lợi hơn đồng bằng vì hạn chế được cả cơ giới, không quân và pháo binh của địch. vậy là trong cái dở có cái hay, trong cái khó có cái dễ, và quyết tâm chiến thắng ở điện biên chính là chuyển nguy thành an, chuyển hại thành lợi.
    lại nói chuyện thêm về chiến dịch buôn mê thuột năm 1975. chiến cuộc lúc đó cũng gần gióng trước đây, địch trội hơn về hỏa lục, cơ giới, không quân, và cả địa lợi nữa. ta trước thường mở chiến dịch ở bắc tây nguyên vì gần hậu phương miền bắc, dễ tiếp tế hơn. nhưng lúc đó, ta quyết định đánh ở phía nam tây nguyên, để cắt đứt tây nguyên khỏi hậu phương địch, giống như chiến dịch biên giới 1950 ta đánh đông khê để cắt cao bằng khỏi hậu phương địch. và kết quả đúng vậy, tây nguyên rung chuyển và địch tháo chạy, mở đầu cho sự sụp đổ toàn bộ chính quyền thân mỹ lúc đó.
    nói ra thì đơn giản vậy, nhưng làm thế nào được mới là khó, vì những cuộc chiến giữa ta và địch đã kéo dài nhiều năm. và khi chiến thắng đến, cả địch và ta đều ngỡ ngàng, như là có phép màu nhiệm nào đã đến. vì thế, chiến thắng trở nên huyền thoại, và đại tướng cũng trở nên huyền thoại.
    ngày xưa, chuyện thánh gióng kể ngài đã phi ngựa đến sóc sơn rồi về trời sau khi thắng trận. còn ngày nay, võ đại tướng cũng rời bỏ phú quý vinh hoa, và trở về an nghỉ ở quê nghèo quảng bình. đây chính là câu kết đẹp đẽ của chuyện cổ tích về 1 vị tướng huyền thoại.
    cầu chúc anh linh của đại tướng trên trời mãi phù hộ cho dân tộc Việt.
    Lần sửa cuối bởi suphagioi; 14-10-2013 lúc 12:21 AM

  2. Thành viên dưới đây cảm ơn suphagioi vì bài viết hữu ích này


+ Trả lời chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình