Vế xướng : Kính mời các thi hữu đối
QUÍ TỴ QUA RỒI KHÔNG CÒN TỴ
Vế xướng : Kính mời các thi hữu đối
QUÍ TỴ QUA RỒI KHÔNG CÒN TỴ
Đời ta mãi mãi ngợi ca
Tên người phụ nữ viết hoa Mẹ hiền
"Ngọc Trắng Hồng"
Lần sửa cuối bởi TRẦN THỊ THANH LIÊM; 28-12-2013 lúc 05:33 PM
BHN:
QUÍ TỴ QUA RỒI KHÔNG CÒN TỴ
NC xin đối:
NHÂM THÂN SẮP ĐẾN HẾT CẢ THÂN
Ngọc Châu xin cập nhật mấy cặp câu đối mới nghĩ ra:
- Xuân Giáp Ngọ, bác Ngọ mặc áo giáp, vênh vang lên xe xuống ngựa, dạo phố Mã Mây, lễ đền Bạch Mã. (NGỌC THANH)
- Tết Đinh Mùi cu Mùi dù lên đinh vẫn thích bịt mắt bắt dê ra đồng Dương Cỏn cầu cụ Hoàng Dương (NC)
- Quí Tỵ qua, rắn ráo em chiên, nhâm nhi rượu ngũ xà chúc tết (Ngọc Thanh)
- Nhâm Thân lại, đười ươi một dạ, cố nhóm đoàn tam khỉ bày trò (Ngọc Châu)
Nhân thể cũng xin sửa cặp đã đăng là:
- Giáp năm giáp Ngọ, lũ ngựa chứng trở chứng, bung chuồng ngọ ngoạy (Kim Lão Tà)
- Tân tháng Tân mùi, bày dê non ăn non, kiếm bãi dương dê
(trước đối là Canh tháng Canh Mùi là sai vì Mùi không ghép được với GIÁP - ẤT - MẬU - CANH - NHÂM. Ngọc Châu cũng chưa có thời gian nghiên cứu xem tại sao lại vậy, chỉ biết là không có những năm như CANH MÙI, MẬU MÙI, NHÂM MÙI... )
Cũng nhân dịp có nhiều "đối sĩ" tham gia sân chơi, NC xin giới thiệu về vế đối "từ xưa để lại - đối mãi chưa hay", đó là vế xuất đọc được trong truyện Trạng Quỳnh:
DA TRẮNG VỖ BÌ BẠCH
NC có đọc được vế đối: RỪNG SÂU MƯA LÂM THÂM (không rõ tác giả) và nghĩ ra thêm được hai vế đối nữa là:
1- MẤN ĐEN CHÙM VÁY THÂM (ngày xưa các cụ còn gọi chiếc váy là mấn) và:
2- ĐÁ ĐEN CHÈN HẮC THẠCH
Và một câu tếu nữa là :
CỨNG CẦN NÊN CẤN CƯNG
Tự nghĩ hai vế đối của mình cũng chỉ tàm tạm, chưa thật xứng với vế xuất. Mong các bạn bè ai có (hoặc đọc được ở đâu) các vế xuất khác thì cho biết để có thể "cập nhật tới năm Giáp Ngọ" việc tìm vế đối mà Trạng Quỳnh ngày xưa cũng phải "bó tay gãi gáy đứng ngoài - thèm vào xem dãi chảy dài mà thôi"
NC
Lần sửa cuối bởi Ngọc Châu; 08-01-2014 lúc 11:14 AM
Nguyên văn bởi Bạch Hồng Ngọc
Vế xướng : Kính mời các thi hữu đối
QUÍ TỴ QUA RỒI KHÔNG CÒN TỴ
ĐINH MÙI ĐÃ ĐẾN CHẲNG CÓ MÙI (huythanh)