Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI TRĂNG VÀNG Lịm êm ngây ngất hương trời Thu ươm trái thắm, vàng rơi hiên chiều Một ngày nên nghĩa nên yêu Trăm năm duyên phận nhiễu điều cùng ai. NVT 27/98
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI XIN ĐỪNG Xin đừng vùi dập cánh hoa Làm phai sắc thắm nhạt nhòa nhụy hương Sương mù giăng lấp khắp đường Không mùa ong bướm đâu phương sinh tồn Xin đừng xé nát tâm hồn Cơn đau - dao lách xoáy buồng tim yêu Xuân thu chưa đủ sang chiều Lẽ chi ắng gió con diều gập rơi Xin đừng khe khắt tình ơi Trái tim chỉ nói những ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI NGẬM NGÙI TIỄN XUÂN Xuân đi thầm lặng phũ phàng Trăng kia vội giấu ánh vàng vào mây Giọt buồn rả rích niềm tây Hồn tình ngơ ngác, tim say tội tù Mỏng duyên dày nếp tương tư Muộn màng, khô héo tưởng như đã tàn Câu tình ngấp nghé cung Hằng Vần yêu sao nỡ đùa trăng mập mờ? Trách trời sắp lệch cung tơ Mỏi mong ngày ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI HẠNH PHÚC MUỘN MẰN Đường đời bụi cuốn mưa bay Mái tranh lạnh lẽo, rèm lay lắt rèm Sân rêu nhạt nắng hiên thềm Vườn hoang cỏ úa rũ mềm cành xanh Đêm chong chăn chiếu bần thần Gối côi tù tội bao lần ướt khuya Xót lòng tiếng khóc con thơ Nghiệp đời ghẻ lạnh, bơ thờ đường mây Người đi... đất háo thu gầy Buồn ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI MỘNG Đêm trường thở giấc cô miên Giọt mưa trong mộng thức miền xa xôi Bao đông cầm nỗi chia phôi Hương xưa lưu luyến bồi hồi hồn xuân Sơn khê ngỡ tưởng là gần Nghe luồng điện chạy… bần thần liêu trai Rạc lòng mỏi với ban mai Tình như ngày ấy… trang đài nồng duyên! Thiếp sâu lạc cõi uyên nguyên Xa đưa vọng tiếng chim quyên gọi hè. NVT 29/05